Đăng Nhập
Latest topics
cứu tôi với !! help me ....
TRƯỜNG THPT LIỄN SƠN (Since 1969) :: HỌC SINH THPT LIỄN SƠN "1969-2008" :: HS từ năm 2000 to NOW!!! :: LỚP 12A1- Khoa 2004-2007
Trang 1 trong tổng số 1 trang
cứu tôi với !! help me ....
tôi thầm yêu ..........................................
Được sửa bởi manhbittet ngày Mon Mar 23, 2009 10:33 am; sửa lần 5.
KHOC VI YEU
...Nếu ai được khóc vì yêu, xin hãy yêu nhau thật nhiều..
Giận và buồn, đó là tâm trạng chung cho những ai đang yêu và đã yêu. Mọi ng đều cảm nhận đc nỗi lạnh giá, buốt đau, buồn tủi khi xa vắng ng mình yêu thương...hừm...bạn bè xung quanh sẽ động viên " cố lên bạn"....bạn sẽ tạm thời bỏ qua đc nỗi buồn đè nặng trong lòng.
Mai tỉnh dậy, quên đi nôi buồn vì cuộc sống cuốn bạn đi theo guồng của nó. Chiều về với căn nhà không lạnh lẽo. Bạn chợt nhận ra mình vẫn còn đang ở bóng đen của sự xa cách, giận dỗi. Mong một dáng người trong nhà đón mình về, mong một nụ cười ấm áp xua đi buốt lạnh, mong một bát cơm tràn ngập hạnh phúc. Oà khóc vì nhớ thương một người.
Ngồi trong đêm vắng, một nửa đêm vắng đó bị phủ kín bởi nỗi bực tức vì chuyện riêng tư ko đc như ý muốn, vì cô đơn trong đêm giá lạnh. Một nửa đêm còn lại là những kỷ niệm tràn ngập nắng và niềm vui. Hạnh phúc quý giá trở về giúp lòng yên ả trong suốt đêm dài lạnh lẽo. nắng trong kỷ niệm đẹp và vàng ấm áp hơn nắng ngoài ban công buổi bình minh kia, nụ cười của ng đó dịu dàng và quyến rũ, nhớ từng cử chỉ âu yếm, nhẹ nhàng xoa ấm trái tim đang bị cái lạnh từ cả tâm trí lẫn nội tâm xen lấn. Ấm áp trở về trong tim. Yêu nhau hơn vì những điều thật nhỏ bé ở nhau. Cô ấy cười dịu dàng. Nụ hôn nhẹ nhàng da diết. Làn tóc mềm mại toả mùi hương. Bàn tay mềm mại nhỏ bé. Bờ vai trắng ngần thơm hương. ...
Gửi tới bạn bè tôi và những ng đang cảm thấy cô đơn trong những ngày giá lạnh này. Xin hãy yêu nhau nhiều hơn và nghĩ về những kỷ niệm đẹp của nhau nhiều hơn để biết rằng...TÌnh yêu vẫn ở bên ta.
Nếu ai được khóc vì yêu, xin hãy yêu nhau thật nhiều...
Xin hãy yêu nhau thật nhiều
Giận và buồn, đó là tâm trạng chung cho những ai đang yêu và đã yêu. Mọi ng đều cảm nhận đc nỗi lạnh giá, buốt đau, buồn tủi khi xa vắng ng mình yêu thương...hừm...bạn bè xung quanh sẽ động viên " cố lên bạn"....bạn sẽ tạm thời bỏ qua đc nỗi buồn đè nặng trong lòng.
Mai tỉnh dậy, quên đi nôi buồn vì cuộc sống cuốn bạn đi theo guồng của nó. Chiều về với căn nhà không lạnh lẽo. Bạn chợt nhận ra mình vẫn còn đang ở bóng đen của sự xa cách, giận dỗi. Mong một dáng người trong nhà đón mình về, mong một nụ cười ấm áp xua đi buốt lạnh, mong một bát cơm tràn ngập hạnh phúc. Oà khóc vì nhớ thương một người.
Ngồi trong đêm vắng, một nửa đêm vắng đó bị phủ kín bởi nỗi bực tức vì chuyện riêng tư ko đc như ý muốn, vì cô đơn trong đêm giá lạnh. Một nửa đêm còn lại là những kỷ niệm tràn ngập nắng và niềm vui. Hạnh phúc quý giá trở về giúp lòng yên ả trong suốt đêm dài lạnh lẽo. nắng trong kỷ niệm đẹp và vàng ấm áp hơn nắng ngoài ban công buổi bình minh kia, nụ cười của ng đó dịu dàng và quyến rũ, nhớ từng cử chỉ âu yếm, nhẹ nhàng xoa ấm trái tim đang bị cái lạnh từ cả tâm trí lẫn nội tâm xen lấn. Ấm áp trở về trong tim. Yêu nhau hơn vì những điều thật nhỏ bé ở nhau. Cô ấy cười dịu dàng. Nụ hôn nhẹ nhàng da diết. Làn tóc mềm mại toả mùi hương. Bàn tay mềm mại nhỏ bé. Bờ vai trắng ngần thơm hương. ...
Gửi tới bạn bè tôi và những ng đang cảm thấy cô đơn trong những ngày giá lạnh này. Xin hãy yêu nhau nhiều hơn và nghĩ về những kỷ niệm đẹp của nhau nhiều hơn để biết rằng...TÌnh yêu vẫn ở bên ta.
Nếu ai được khóc vì yêu, xin hãy yêu nhau thật nhiều...
Xin hãy yêu nhau thật nhiều
Tình yêu thầm lặng
(Dân trí) - Đôi khi tình yêu không phải những lời nói hoa mỹ, ngon ngọt làm say đắm lòng người, không phải những hành động cử chỉ yêu thương, chỉ là những điều hết sức bình dị, cứ âm thầm lặng lẽ, không cần ai biết, không cần ai hay...
Một cô gái yêu tha thiết một chàng trai nhưng bị gia đình phản đối kịch liệt ngay từ đầu. Cha mẹ cô cho rằng hoàn cảnh hai gia đình không phù hợp, nếu lấy nhau, cô sẽ chịu khổ suốt đời.
Vì áp lực từ phía gia đình, hai người thường xuyên cãi vã. Mặc dù rất yêu, nhưng cô gái hay hỏi người yêu “Anh yêu em như thế nào?”
Khi chàng trai không trả lời theo ý mình, cô lại tức giận. Cứ mỗi lần như thế cùng với áp lực của gia đình, cô lại trút giận vào người yêu. Nhưng anh chỉ chịu đựng trong im lặng.
Hai năm sau, chàng trai tốt nghiệp đại học và quyết định đi du học ở nước ngoài. Trước khi đi, anh cầu hôn người mình yêu thương: “Anh không khéo ăn nói. Nhưng chỉ cần em biết rằng anh rất yêu em. Nếu em chịu đến với anh, anh sẽ chăm sóc em suốt đời. Còn về phía gia đình, anh sẽ cố thuyết phục bố mẹ. Em đồng ý làm vợ anh chứ?”
Cô gái đồng ý, và rồi cha mẹ cô cũng tán thành. Trước khi chàng trai đi học, họ đã đính hôn với nhau.
Cô gái bắt đầu đi làm, và chàng trai thì tiếp tục sự nghiệp học hành của mình ở nước ngoài. Họ gửi cho nhau những lời yêu thương qua thư từ và điện thoại. Mặc dù có khó khăn, nhưng chưa bao giờ họ nghĩ đến chia li.
Một ngày nọ, trên đường đi làm, cô gái bị tai nạn ô tô. Tỉnh dậy, cô nhìn thấy cha mẹ bên cạnh giường mình nằm, xung quanh là màu trắng toát. Cô biết là cô đã bị thương rất nặng. Nhìn mẹ đang khóc, cô muốn an ủi. Nhưng rồi nhận ra rằng mình đã mất đi một thứ vô cùng quý giá - giọng nói.
Bác sĩ nói rằng chấn thương não quá mạnh làm mất khả năng nói của cô.
Sụp nhanh chóng, những ngày ở bệnh viện, cô chỉ biết có khóc mà thôi. Về nhà, tình hình cũng không có gì thay đổi. Mỗi lần nghe tiếng chuông điện thoại, tim cô nhói lên đau đớn. Cô không muốn cho người yêu biết hoàn cảnh của mình, cô không muốn mình là gánh nặng của anh. Cô viết một lá thư nói rằng cô không thể chờ đợi anh ta thêm được nữa và quyết định chia tay.
Kèm theo lá thư, cô gửi trả lại chiếc nhẫn. Chàng trai gửi hàng trăm lá thư, gọi không biết bao cuộc điện thoại, nhưng những gì cô có thể làm chỉ là khóc mà thôi.
Cha mẹ cô quyết định chuyển chỗ ở, hi vọng cô có thể quên mọi thứ và sống vui vẻ hơn.
Ở môi trường mới, cô học ngôn ngữ cử chỉ và bắt đầu một cuộc sống mới. Hàng ngày cô vẫn luôn tự nhủ phải quên người mình yêu. Một ngày, bạn cô tới và nói rằng chàng trai đã quay về. Cô bảo bạn đừng để cho anh biết chuyện gì đã xảy ra đối với cô. Từ đó, không có tin tức gì về anh nữa.
Một năm trôi qua, người bạn của cô lại đến mang theo một cái phong bì. Đó là thiệp cưới của người yêu cũ. Cô choáng váng, đau khổ. Mở phong bì ra, cô thấy tên mình trong đó.
Khi đang định hỏi chuyện người bạn, bỗng thấy anh đứng trước mặt. Anh dùng ngôn ngữ cử chỉ nói chuyện với cô: “Anh đã dành một năm để học ngôn ngữ cử chỉ. Vì anh muốn nói với em một điều, anh chưa bao giờ quên lời ước hẹn của hai ta. Hãy để anh là giọng nói của em. Anh yêu em.”
Anh đeo nhẫn vào tay cô. Cô mỉm cười hạnh phúc.
Một cô gái yêu tha thiết một chàng trai nhưng bị gia đình phản đối kịch liệt ngay từ đầu. Cha mẹ cô cho rằng hoàn cảnh hai gia đình không phù hợp, nếu lấy nhau, cô sẽ chịu khổ suốt đời.
Vì áp lực từ phía gia đình, hai người thường xuyên cãi vã. Mặc dù rất yêu, nhưng cô gái hay hỏi người yêu “Anh yêu em như thế nào?”
Khi chàng trai không trả lời theo ý mình, cô lại tức giận. Cứ mỗi lần như thế cùng với áp lực của gia đình, cô lại trút giận vào người yêu. Nhưng anh chỉ chịu đựng trong im lặng.
Hai năm sau, chàng trai tốt nghiệp đại học và quyết định đi du học ở nước ngoài. Trước khi đi, anh cầu hôn người mình yêu thương: “Anh không khéo ăn nói. Nhưng chỉ cần em biết rằng anh rất yêu em. Nếu em chịu đến với anh, anh sẽ chăm sóc em suốt đời. Còn về phía gia đình, anh sẽ cố thuyết phục bố mẹ. Em đồng ý làm vợ anh chứ?”
Cô gái đồng ý, và rồi cha mẹ cô cũng tán thành. Trước khi chàng trai đi học, họ đã đính hôn với nhau.
Cô gái bắt đầu đi làm, và chàng trai thì tiếp tục sự nghiệp học hành của mình ở nước ngoài. Họ gửi cho nhau những lời yêu thương qua thư từ và điện thoại. Mặc dù có khó khăn, nhưng chưa bao giờ họ nghĩ đến chia li.
Một ngày nọ, trên đường đi làm, cô gái bị tai nạn ô tô. Tỉnh dậy, cô nhìn thấy cha mẹ bên cạnh giường mình nằm, xung quanh là màu trắng toát. Cô biết là cô đã bị thương rất nặng. Nhìn mẹ đang khóc, cô muốn an ủi. Nhưng rồi nhận ra rằng mình đã mất đi một thứ vô cùng quý giá - giọng nói.
Bác sĩ nói rằng chấn thương não quá mạnh làm mất khả năng nói của cô.
Sụp nhanh chóng, những ngày ở bệnh viện, cô chỉ biết có khóc mà thôi. Về nhà, tình hình cũng không có gì thay đổi. Mỗi lần nghe tiếng chuông điện thoại, tim cô nhói lên đau đớn. Cô không muốn cho người yêu biết hoàn cảnh của mình, cô không muốn mình là gánh nặng của anh. Cô viết một lá thư nói rằng cô không thể chờ đợi anh ta thêm được nữa và quyết định chia tay.
Kèm theo lá thư, cô gửi trả lại chiếc nhẫn. Chàng trai gửi hàng trăm lá thư, gọi không biết bao cuộc điện thoại, nhưng những gì cô có thể làm chỉ là khóc mà thôi.
Cha mẹ cô quyết định chuyển chỗ ở, hi vọng cô có thể quên mọi thứ và sống vui vẻ hơn.
Ở môi trường mới, cô học ngôn ngữ cử chỉ và bắt đầu một cuộc sống mới. Hàng ngày cô vẫn luôn tự nhủ phải quên người mình yêu. Một ngày, bạn cô tới và nói rằng chàng trai đã quay về. Cô bảo bạn đừng để cho anh biết chuyện gì đã xảy ra đối với cô. Từ đó, không có tin tức gì về anh nữa.
Một năm trôi qua, người bạn của cô lại đến mang theo một cái phong bì. Đó là thiệp cưới của người yêu cũ. Cô choáng váng, đau khổ. Mở phong bì ra, cô thấy tên mình trong đó.
Khi đang định hỏi chuyện người bạn, bỗng thấy anh đứng trước mặt. Anh dùng ngôn ngữ cử chỉ nói chuyện với cô: “Anh đã dành một năm để học ngôn ngữ cử chỉ. Vì anh muốn nói với em một điều, anh chưa bao giờ quên lời ước hẹn của hai ta. Hãy để anh là giọng nói của em. Anh yêu em.”
Anh đeo nhẫn vào tay cô. Cô mỉm cười hạnh phúc.
TRƯỜNG THPT LIỄN SƠN (Since 1969) :: HỌC SINH THPT LIỄN SƠN "1969-2008" :: HS từ năm 2000 to NOW!!! :: LỚP 12A1- Khoa 2004-2007
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Tue May 08, 2012 10:15 am by aoloptoi
» LÀM ÁO ĐỒNG PHỤC RẺ NHẤT HÀ NỘI
Tue May 08, 2012 10:11 am by aoloptoi
» parkuol niem dam me moi cua gioi tre viet nam
Sun Apr 22, 2012 7:04 pm by ManhComVP
» parkuol niem dam me moi cua gioi tre viet nam
Sun Apr 22, 2012 7:04 pm by ManhComVP
» parkuol niem dam me moi cua gioi tre viet nam
Sun Apr 22, 2012 7:03 pm by ManhComVP
» parkuol niem dam me moi
Sun Apr 22, 2012 7:03 pm by ManhComVP
» parkuol niem dam me moi
Sun Apr 22, 2012 7:01 pm by ManhComVP
» ko ai dieu hanh wap ne nua (Chan)
Sun Apr 22, 2012 7:00 pm by ManhComVP
» chan qua chan
Mon Apr 02, 2012 3:38 pm by ManhComVP
» Open chính thức MU Đẳng Cấp sẽ bắt đầu lúc 13h00 ngày 25/02/2012
Wed Feb 22, 2012 2:21 pm by congaquay30
» chang koa' j' hi't ah'
Fri Nov 04, 2011 8:05 am by duy_saco
» 2!chao moj ng ha!wed truong mjnh chan wa' vai
Fri Nov 04, 2011 8:04 am by duy_saco
» Chang co Ai online ha? ^^! traC' KO OJT LAP NJCK ::Ngo^c'
Fri Jul 29, 2011 2:24 pm by ManhComVP
» dung nhin tao dkm do dien
Sat Apr 23, 2011 7:08 am by ManhComVP
» sac de0 viet dc blog
Sun Mar 20, 2011 11:12 am by ManhComVP
» Thay Dep Thy Cho 1 Diem
Sun Mar 20, 2011 11:10 am by ManhComVP
» Ha Ha Ha Dc
Sun Mar 20, 2011 10:33 am by ManhComVP
» Nan? ChuA Em
Sun Mar 20, 2011 10:29 am by ManhComVP
» oaoaoaoa qua la sac
Sun Mar 20, 2011 10:27 am by ManhComVP
» Nguy Hiem Qua ^^
Sun Mar 20, 2011 10:24 am by ManhComVP