TRƯỜNG THPT LIỄN SƠN (Since 1969)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Latest topics
» Làm áo đội bóng rẻ nhất Hà Nội, áo euro 2012 chỉ với 80.000đ/ 1 bộ
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeTue May 08, 2012 10:15 am by aoloptoi

» LÀM ÁO ĐỒNG PHỤC RẺ NHẤT HÀ NỘI
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeTue May 08, 2012 10:11 am by aoloptoi

» parkuol niem dam me moi cua gioi tre viet nam
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Apr 22, 2012 7:04 pm by ManhComVP

» parkuol niem dam me moi cua gioi tre viet nam
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Apr 22, 2012 7:04 pm by ManhComVP

» parkuol niem dam me moi cua gioi tre viet nam
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Apr 22, 2012 7:03 pm by ManhComVP

» parkuol niem dam me moi
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Apr 22, 2012 7:03 pm by ManhComVP

» parkuol niem dam me moi
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Apr 22, 2012 7:01 pm by ManhComVP

» ko ai dieu hanh wap ne nua (Chan)
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Apr 22, 2012 7:00 pm by ManhComVP

» chan qua chan
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeMon Apr 02, 2012 3:38 pm by ManhComVP

» Open chính thức MU Đẳng Cấp sẽ bắt đầu lúc 13h00 ngày 25/02/2012
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeWed Feb 22, 2012 2:21 pm by congaquay30

» chang koa' j' hi't ah'
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeFri Nov 04, 2011 8:05 am by duy_saco

» 2!chao moj ng ha!wed truong mjnh chan wa' vai
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeFri Nov 04, 2011 8:04 am by duy_saco

» Chang co Ai online ha? ^^! traC' KO OJT LAP NJCK ::Ngo^c'
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeFri Jul 29, 2011 2:24 pm by ManhComVP

» dung nhin tao dkm do dien
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSat Apr 23, 2011 7:08 am by ManhComVP

» sac de0 viet dc blog
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Mar 20, 2011 11:12 am by ManhComVP

» Thay Dep Thy Cho 1 Diem
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Mar 20, 2011 11:10 am by ManhComVP

» Ha Ha Ha Dc
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Mar 20, 2011 10:33 am by ManhComVP

» Nan? ChuA Em
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Mar 20, 2011 10:29 am by ManhComVP

» oaoaoaoa qua la sac
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Mar 20, 2011 10:27 am by ManhComVP

» Nguy Hiem Qua ^^
Những câu chuyện tình yêu I_icon_minitimeSun Mar 20, 2011 10:24 am by ManhComVP


Những câu chuyện tình yêu

Go down

Những câu chuyện tình yêu Empty Những câu chuyện tình yêu

Bài gửi  manhbittet Sat Mar 14, 2009 12:25 pm

Lời Cuối Cho...

Gia sư – Trò, vậy là cuối cùng em cũng phải tự mình dứt bỏ tiếng gọi thân thương đó. Tình yêu Gia sư – Trò rồi đây sẽ chỉ là dĩ vãng – một dĩ vãng buồn, không bình yên. Em không đủ can đảm hay em quá yếu đuối để đối mặt với ngăn cản của gia đình?! Dù sao đi nữa em vẫn phải mất anh – mất đi tình yêu của mình.

Tình yêu ơi! Em biết mình quá yếu đuối và ngu ngơ nên không thể bảo vệ được tình yêu này. Em đã từng bất chấp tất cả để đi theo tiếng gọi trái tim, em đã từng dứt bỏ lời thề với người anh trai yêu quí để có được những giây phút hạnh phúc, bình yên bên tình yêu của anh. Em đã từng yêu, từng tin và hy vọng rồi một ngày mọi người sẽ hiểu cho Tình Yêu chúng ta. Nhưng người lớn có lý lẽ riêng của họ và em không cam lòng chối bỏ tất cả những gì gần gũi, quí trọng bên em. Đó là cuộc sống của em cũng như anh không thể thiếu trong trái tim em. Hãy cố hiểu em một lần thôi, Tình Yêu nhé! Em đang đứng trước sự lựa chọn và em không thể quên đi những tức giận, những ánh mắt buồn bã của gia đình để bên anh. Em không muốn mọi người phải buồn lòng vì em, càng không thể một lần nữa phải đứng trước bàn thờ tổ tiên để thề rằng sẽ quên anh dù lòng biết rất rõ rằng không dễ như vậy.

Sự dứt khoát của em đã không còn ý nghĩa, nước mắt cũng không thể giúp được gì cho chúng ta. Em chỉ còn biết ngậm ngùi nhủ lòng hãy cố quên anh. Rồi đây em sẽ phải vui, sẽ phải cười, phải xem như không có chuyện gì xảy ra. Em sẽ phải phớt lờ khi đi qua anh, dù trong lòng muốn lắm một câu nói, một nụ cười anh dành cho em. Rồi sẽ phải nói thế nào đây khi bạn bè hỏi về anh? Sẽ chối bỏ hay lảng tránh đây khi nhìn những kỷ niệm, những con đường đã qua? Ai đó nói:”Kỷ niệm không là gì khi thời gian mờ xoá”. Liệu rồi thời gian có đủ làm em quên đi vết thương lòng đâu tiên?!…

Chiều nay, trước dòng sông lặng gió, trước con nước lững lờ thì thầm lời yêu thương, em xin được lần cuối khóc cho một Tình Yêu, một lần cuối thôi để rồi em phải tự mình đặt dấu chấm kết thúc cho Tình Yêu đầu tiên – niềm đau đầu tiên của đời em. Em biết chúng ta đã trả giá qúa nhiều để có được nhau, để có đượ chạnh phúc ngắn ngủi. Nhưng đó là những ngày tháng bình yên nhất trong cuộc đời em, từng đó đủ để em vững bước đi tiếp dù từ đây trên con đường em đi sẽ không có bước chân anh. Tất cả rồi sẽ qua, nước mắt rồi sẽ khô đi. Chúng ta cần phải đi, rồi ngày mai sẽ trả lại cho ta những gì ta đã mất. Dù thế nào đi chăng nữa em vẫn rất biết ơn anh đã cho em hiểu thế nào là Tình Yêu, là khổ đau, hạnh phúc. Đối diện với đáy sâu lòng mình em vẫn muốn nói một lời cuối: Em mãi yêu anh.

Thôi, bình yên nhé Tình đầu!
manhbittet
manhbittet

Tổng số bài gửi : 646
Age : 34
Registration date : 17/12/2008

http://vn.myblog.yahoo.com/nguoiditimsao_2006/

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện tình yêu Empty Re: Những câu chuyện tình yêu

Bài gửi  manhbittet Sat Mar 14, 2009 12:26 pm

Em đã sống thật vui vẻ khi bên anh,rất vô tư,và anh cũng vậy.Em đã tưởng rằng chúng ta sẽ là bạn mãi mãi,chúng ta sẽ không bao giờ xa rời nhau cho dù thế nào....Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của riêng em,em tưởng chúng ta đã hiểu nhau đã như là một......,cũng chỉ là suy nghĩ của em.....và khi em nhận ra đièu đó thì em không còn gì cả...cả anh....cả quãng thời gian hạnh phúc bên anh....
Anh đã không muốn chúng ta chỉ là bạn,....tất cả nhưng điều đó làm em xa anh, không còn muốn nghĩ về anh.
4 năm rồi em vẫn nhớ như mới ngày hôm qua thôi ,anh nói với em.....và em cũng vân nhớ em đã từ chối anh như thế nào.....em đã đau khổ,đau khổ vì anh không còn là em nữa,có lẽ ngày đó em có quá vô tư mà biết rằng anh không muốn em chỉ là bạn .
Em đã suy nghĩ rất nhiều rất nhiều,anh cũng đã nói rất nhiều,em vẫn nhớ....
Em đã sợ,sợ mất anh với một người nào khác,vì ngày đó còn có một người yêu anh, yêu anh nhiều lắm, em biết người đó yêu anh hơn em,nhưng em đã ich kỉ,em chỉ muốn anh là của riêng em thôi,giá mà ngày đó em không nhận lời yêu anh, kiên quyết không nhận lời yêu anh thì có lẽ giờ đây em và anh không phảỉ là nhưng người xa lạ.Và em đã không cảm thấy có lỗi với một người,có lẽ em đã sai....vì thực tế em không yêu anh... em chỉ ngộ nhận những tình cảm quen thuộc, em đã dựa dẫm vào vào anh,và tình yêu bắt đầu với em như vậy....em thấy mình khôg còn hiểu anh nữa ...anh xa lạ quá.Em cũng không hiểu cả bản thân mình .
Và thời gian đã làm cho em nhận ra em đã sai,anh đã rời xa em.....Anh đã không nói vơi em điều gì.... em đã quá mệt mỏi phải nhớ anh,phải tự hoỉ có yêu anh.....một lần nữa em lại mạnh mẽ hay ít nhất cũng tỏ ra mạnh mẽ em đã chủ động nói lời chia tay....cũng hụt hẫng....buồn nhưng em đã vượt qua,em nhận thấy không có anh em vẫn có thể sống vui vẻ.
Anh đã không nói gì.... và biến mất như không có anh từng tồn tại trong cuộc sống của em,chỉ trong ký ưc của em...suốt gần 4 năm...4 năm đó có đôi khi em vẫn nghĩ anh còn nghĩ tới em không, có khi nào chúng ta lại như ngày xưa,em vẫn giữ những kỷ niệm về anh,một bưc thư em đã viết nhưng không gửi đôi khi em vẫn mang nó ra đọc, một tấm hình anh và em bị em cắt làm đôi,và những mảnh vỡ ký ức ngọt ngào.....!
4 năm giúp em có thể tự đối diện với tình cảm của mình,để biêt phải làm gì nếu anh quay trở lại.Em vẫn nghĩ sẽ không bao giờ có ngày ấy .......
Rồi sau 4 năm,anh lại gặp em,nói với em cho anh cơ hội,nói anh chưa bao giờ quên em,chưa bao giờ hết yêu em.
Em đã tưởng mình nghe lầm,em đã bối rối,em không nói được điều gì........mà biết nói gì ?..Em lại tự hỏi mình còn yêu anh không,em không biết nữa,nhưng em biết rằng em vân còn tình cảm với anh,không hẳn là tình yêu.Thật khó khăn với em nếu lại một lần nữa sai lầm.
Chăn trở với tình cảm của bản thân,em đã từ chối anh một lần nữa,hơi khó khăn nhưng em thấy mình đã lựa chọn đúng,em không muốn sống với những gì đã làm em tổn thương...em muốn một điều gì mới mẻ....em muốn sự bình yên.
manhbittet
manhbittet

Tổng số bài gửi : 646
Age : 34
Registration date : 17/12/2008

http://vn.myblog.yahoo.com/nguoiditimsao_2006/

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện tình yêu Empty Re: Những câu chuyện tình yêu

Bài gửi  manhbittet Sat Mar 14, 2009 12:26 pm

Tìm Lại Bình Yên

Mùa đông xa nhà, thị xã như lạnh hơn. Mọi người chỉ muốn nằm trong chăn hay ngồi bên chậu than hồng để xua đi cái rét. Nó thì khác. Nó muốn được ngồi sau xe để người ấy đưa đi lang thang trên nhữg con đường đã quá đỗi thân thương. Để rồi khi hai tay đã lạnh cóng thì nó thích thú áp vào lưng người ấy để nghe tay mình ấm dần lên. Người ấy cười và bảo nó khôn ghê. Vậy mà trên lớp dù đã đóng kín cửa nó vẫn rên rỉ kêu cóng tay quá. Người ấy cười cười rồi đưa nó đôi găng. Nó chỉ lấy một chiếc mà sao vẫn ấm cả hai tay. Đôi găng tay bạn tặng nó cất kín trong hòm. Người ấy có biết… Mùa đông nó không hề lạnh!

Hơn nó một tuổi nhưng người ấy lớn hơn nó nhiều. Ít nói. Trầm lặng với vẻ ngoài… khó gần. Ban đầu nó chỉ tò mò không biết bên trong cái “vỏ khô cứng, lạnh lùng” ấy là một con người như thế nào? Rồi hai đứa thân nhau lúc nào cũng chẳng hay. Và con bé vô tâm trong nó giờ đã biết quan tâm đến người khác. Người ấy dường như bớt lạnh lùng.

Thời gian trôi đi, kỷ niệm thật nhiều và tình cảm nó dành cho người ấy cũng một ngày nhiều hơn. Nó vần chờ đợi…

Một buổi chiều khi nó chào ra về, người ấy đã nhẹ nhàng áp vào tai nó chiếc headphone. Thời gian như dừng lại. Mọi vật như nín thở. Nó chỉ nghe thấy câu hát trong bài “That’s why”:… “I don’t want to say good bye to you”… Một cảm giác ngọt ngào đang mơn man trái tim yếu đuối của nó. Nó sung sướng đến nghẹt thở và chẳng thể nói lên lời dù nó có biết bao điều muốn nói.

Nó tin và mơ ước thật nhiều. Thế mà tất cả lại vỡ tan, đúng vào lúc ước mơ được gặp biển của nó thành hiện thực. Nó đã nghĩ biển sẽ đưa nó và người ấy lại gần nhau hơn. Vậy mà chính tại nơi này nó đã phải tin rằng người ấy đã mãi mãi rời xa nó. Đêm về, biển vẫn hát mà nó không thấy bình yên. Bởi trong tim nó biển đang thét gào như hỏi tại sao? Nó không thể trả lời. Nó nghe mằn mặn trên môi. Xa xa bóng hai người đang nhòa đi…

Từ đó nó khoác cho mình vẻ ngoài bình thản dù trong tim những con sóng chẳng hề lặng im. Nó khổ sở, đau đớn cả trong những giấc mơ. Để rồi khi thức dậy lại trách mình sao chẳng thể căm ghét người ấy và chôn vùi kỷ niệm. Những kỷ niệm ngày ấy đẹp như một nụ hồng pha lê. Nhưng người ta vẫn nói” những gì quá đẹp đều mong manh yểu mệnh”. Nụ hồng đã vỡ tan mà sao nó vẫn nâng niu từng mảnh vụn để làm mình thêm đớn đau. Phải chăng bởi đó là bông hồng tình đầu?!

Mùa đông năm nay nó sẽ gửi lại chiếc găng tay ngày ấy để chúng có đôi. Nó tin một ngày kia khi gặp lai biển nó sẽ thấy bình yên!
manhbittet
manhbittet

Tổng số bài gửi : 646
Age : 34
Registration date : 17/12/2008

http://vn.myblog.yahoo.com/nguoiditimsao_2006/

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện tình yêu Empty Re: Những câu chuyện tình yêu

Bài gửi  manhbittet Sat Mar 14, 2009 12:27 pm

Mong Manh Một Nguyện Ước...

Đêm. Hun hút và tĩnh mịch! Tắt neon. Căn phòng trở nên tối om. Vùi mình trong chăn, em nghe lòng băng giá. Trái tim nhỏ đã lạnh cóng bởi hơi lạnh thời gian. Chỉ riêng những giọt nước mắt vừa kịp rơi đẫm gối là còn nóng hổi. Tâm hồn em nặng nề, đôi mắt em thấy rõ tất cả. Mọi thứ hãy còn đó trong tâm trí em như chỉ mới vừa hôm qua. Em đã quên đi những thứ chẳng thể quên nhưng lại nhớ những gì không còn muốn nhớ. Giờ đây em thả mình trong buồn tủi và lạnh lẽo. Em không muốn tin rằng anh đã ra đi …

Anh đi, em không thể nào thoát khỏi đau đớn. Đêm buông xuống, khi cả thế giới chìm vào giấc mộng… thì anh ơi em vẫn thức và nghĩ đến anh, cầu nguyện với một ngôi sao, rằng ở nơi nào đó anh cũng nghĩ đến em. Rằng trái tim anh, với từng nhịp đập vẫn mong đợi và rất cần em… Nhưng hãy nói cho em biết, đêm thế ấy, giờ em có thể làm gì, làm gì? … Em chỉ biết nhắm mắt và cắn chặt môi để khỏi bật ra thành tiếng khóc, để nghe cõi lòng mình tê tái – nát tan. Em đã dối lòng mình rằng em vui vẻ để ra đi. Thế rồi tất cả sụp đổ, em đã và đang chết dần trong lòng mà chẳng ai hay. Tại sao em im lặng? Tại sao em để nửa kia của mình vuột khỏi tầm tay? Giờ đây dẫu em có nói gì đi chăng nữa thì anh cũng chẳng còn đây. Chẳng biết rằng có những đêm em chợt thức giấc, khóc, và gọi tên anh. Phải, chẳng ai chỉ mình em!

Em yêu anh, rơi vào lòng anh như chiếc lá, như vì sao xa. Em chỉ thực sự là mình khi được ở bên anh… Nhưng giờ đây có ai đó nói cho em biết là em sẽ phải quên đi tất cả?... Tận lòng mình, em đã cố gắng tìm cho mình những lý do để rũ bỏ. Rằng anh đã tìm được cô gái khác tốt hơn em, và cô ta chính là người làm nên những giấc mơ của anh mỗi đêm.

Thế nhưng dường như tất cả vẫn chưa đủ sức đánh bại một lý do đơn giản: bởi vì em đã yêu anh quá nhiều. Làm sao em có thể tiếp tục khi tất cả những gì giúp em tồn tại đã bỏ em mà đi?

Em sợ quá khi thấy nỗi đau lớn dần trong em, rồi trở nên chai sạn theo dòng thời gian. Để mỗi khi thấy những đôi nhân tình đi bên nhau hạnh phúc, em bất giác nhếch mép cười … chẳng biết để chế giễu hay vì ngưỡng mộ? Em sợ hãi nhận ra dường như đã mất hết cảm giác. Có phải vậy không khi em quá đỗi vô tâm trước những chàng trai dẫu họ đã gắng hết sức theo đuổi em? Em thực sự sợ anh ạ … sao mình khó tính đến thế? Nhưng anh ơi! Em không tìm được cho mình lý do nào để có thể chấp nhận họ. Anh có biết vì sao không? Là vì tình yêu của mình chỉ có và để ôm ấp giữ gìn. Em đã làm, và sẽ mãi …

Ta xa nhau, chẳng phải lần đầu hay lần cuối. Em chỉ xin anh luôn nhớ rằng anh là người duy nhất, xin anh hãy cho em chờ đợi và hướng đến ngày mai chúng ta sẽ tìm lại tình yêu với nhau. Em không cố quên anh mà chỉ cố làm quen với nỗi nhớ … anh biết không?
manhbittet
manhbittet

Tổng số bài gửi : 646
Age : 34
Registration date : 17/12/2008

http://vn.myblog.yahoo.com/nguoiditimsao_2006/

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện tình yêu Empty Re: Những câu chuyện tình yêu

Bài gửi  manhbittet Sat Mar 14, 2009 12:27 pm

Cao nguyên ơi! Chiều nay đành lỗi hẹn

Hắt hiu buồn sợi nhớ với sợi thương

Trên phố vắng khóc một thời nông nổi

Ướt khoảng trời màu tím của xa xưa …

Dường như hạt mưa vô tình làm ướt mắt ai. Những câu thơ của một thời để nhớ để thương như trách tôi hơn một lần lỗi hẹn. Hàng phượng không còn đứng rưng buồn, không còn thắp lửa nơi cổng trường mùa hạ. Những đợt gió cuối thu như còn vương lại kéo dài khoảng cách giữa chúng mình và mùa hạ ngày xưa. Chia tay mùa hạ, chia xa khoảng trời rưng buồn của tháng Năm. Mùa hạ đã xa… những ước mơ ngày nào bỗng chốc cũng đã thành hoài niệm. Ngày xưa Tr. vội về vì sợ nhiều mưa ướt tóc, ai đó không về sao vẫn ướt mắt nâu thương. Tr. ơi! Trên những con đường vắng bóng Tr. qua, cứ day dứt trong tôi những câu thơ: "Về Cao Nguyên… lỗi hẹn”. Những cái ngoéo tay, những lời hứa ngày nào giờ đã mù xa. Tr. theo con đường mình đã chọn, còn tôi vẫn đạp xe ngày hai buổi đến trường… Nhớ ngày đó, chúng mình ngây thơ quá! Tr. thường đưa tay chạm mưa và ước hạnh phúc chúng mình mãi mãi bền lâu. Cái ngày xưa ngây thơ mà lãng mạn quá phải không Tr.? Ngày đó, không hiểu sao Tr. chợt buồn với ánh mắt thoáng xa xăm: “Mai người ta về thành phố, biết có còn nhớ đến một góc riêng buồn của cao nguyên đầy nắng và gió này không?”. Siết chặt tay Tr. mà nghe tim mình nghèn nghẹn.

Ôi! Cái ngày xưa ấy biết bao kỷ niệm buồn vui. Những ngày mà trong chúng ta không có khái niệm thời gian; chỉ biết giữa chúng mình luôn có những đụn cát cao, nơi in dấu chân trần mình sánh bước dưới những đêm trăng. Nơi mà nắng rát bỏng bàn chân và những đợt gió luôn trêu người thế mà đã là điểm tựa buồn vui và những ngày tháng khó thể phai của chúng mình. Những con đường nơi đó như thổn thức dưới đêm trăng, bởi dường như chúng cũng hiểu được tâm trạng của chúng mình. Ước sao được trở về cái ngày xưa ấy! Vẫn chỉ là ước mơ phải không Tr.? Mà ước mơ giữa chúng mình đã hơn một lần hóa thành hoài vọng mù xa…

Không biết Tr. còn nhớ không? Cái đêm chuẩn bị về thành phố, cả hai đứa đều nhìn nhau với những đôi mắt ướt. Không gian nơi Cao Nguyên đầy gió như có gì níu kéo bước chân qua. Tôi không muốn rời xa Tr., cũng không muốn rời xa đồi cát, xa một góc riêng buồn của Cao Nguyên. Tr. chép vội những dòng chữ nguyệch ngoạc với đôi mắt đẫm ướt từ lúc nào tôi cũng không nhớ nữa …

Trăng về khuya như chênh chếch một nỗi niềm hoài cảm. Những cái ngoéo tay đầm đầy nước mắt cứ làm tôi day dứt khôn nguôi vì mình đã hơn một lần lỗi hẹn… Tôi chợt lặng đi bởi nhịp trống trường như vang vọng đâu đây … Thì ra, bây giờ đã là tháng mười. Một lần nữa bỏ lại sau lưng Cao Nguyên đứng rưng buồn cùng mùa hạ đã qua. Cao Nguyên ơi! Tr. ơi! Hãy tha lỗi cho những vụng về và nông nổi của mình ngày ấy. Bởi tôi luôn cao vọng mà cuộc sống đời thường đã dạy tôi sau những lần vấp ngã. Giờ mình tôi giữa đêm khuya nơi cao nguyên đầy gió, tôi muốn tận mặt xin lỗi Tr. và tạ tội cũng Cao Nguyên vì đã hơn một lần lỗi hẹn. Gió như nói cùng tôi bao nỗi niềm tâm sự. Tr. không trách tôi; Cao Nguyên không buồn tôi mà như nói với tôi một điều gì bâng quơ và tiếc nuối …

Nhưng thời gian vụt trôi qua… giờ Tr. đã chuyển công tác xa. Đêm Cao Nguyên vốn đã buồn lại càng buồn hơn. Những kỷ niệm khó phai giữa Tr. và tôi bỗng chốc nhạt nhòa cùng năm tháng. Phố cũ như khóc cho mối tình vụn vỡ. Phải chi ngày ấy đừng là tháng mười, để mỗi khi những chiếc lá cuối thu còn vương lại thì ai đó, có cả Tr. và tôi không phải thổn thức suy tư và tiếc nuối về những tháng năm đã cũ. Ở nơi xa, biết Tr. có hiểu cho tôi – người không mong nhận được sự tha lỗi dẫu muộn màng. Khoảng cách giữa chúng mình vẫn vẹn nguyên bài thơ tình ngày ấy. Chỉ tiếc rằng, giờ ngâm nga như có gì lạc điệu.

Những con đường nồi nhớ, phố không trăng, những đồi cao với nắng hanh gió cát, những con đường đã qua, và cả những ngọt ngào của ngày xưa… nơi cao nguyên gió cát.

Ướt gì ôm nắng Cao Nguyên

Để tim ai ấm vẹn nguyên tình đầu.
manhbittet
manhbittet

Tổng số bài gửi : 646
Age : 34
Registration date : 17/12/2008

http://vn.myblog.yahoo.com/nguoiditimsao_2006/

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện tình yêu Empty Re: Những câu chuyện tình yêu

Bài gửi  manhbittet Sat Mar 14, 2009 12:28 pm

Biết Nhớ, Biết Quên

Tôi quen anh khi tôi bắt đầu đặt chân vào cấp ba . Là con một, tôi thường mong mỏi có một người anh hoặc chị gì đó. Thế là, tôi nhận anh làm anh kết nghĩa . Có thể nói anh rất hợp với vai trò ấy . Anh lo lắng, khuyên nhủ tôi nhiều điều bổ ích.

Tôi còn nhớ có lần tôi hỏi anh: "Có ai tặng hoa hồng mà không kèm theo ý nghĩa không, anh Hai ?" - Lần đó, anh không trả lời tôi ngay mà hỏi ngược lại: "Có ai vừa tặng em hoa hồng, hở út?". Tôi gật đầu: "Một người "bạn trai" của một chị bạn". "Tốt hơn hết em đừng nên giao thiệp với họ nữa mà sứt mẻ tình cảm. Anh chàng ấy thuộc dạng người "đứng núi này trông núi nọ", không tốt đâu . Dù sao thì em còn nhỏ, ráng lo học nghe út!". Tôi tin anh thật nhiều . Tôi thường kể hết cho anh nghe những buồn, vui, giận dỗi của mình.

Thỉnh thoảng, có lá thư ai đó nhét trong hộc bàn tôi cũng đưa anh xem. Tôi vô tư và cũng không kém phần bướng - tôi có thể cãi bướng với anh hàng giờ. Và cuối cùng bao giờ anh cũng nhường tôi với câu nói: "Người ta cãi nhau là để tìm ra tiếng nói chung chứ không phải hơn, thua nhau". Tôi vẫn còn cố chấp đến độ "Em nghĩ tiếng nói chung ấy là: Anh phải nhường em". Anh cốc đầu tôi, tôi dẩu môi giận dỗi .

Có lẽ, tình cảm của tôi và anh sẽ tốt đẹp biết mấy nếu đừng có cái ngày anh đường đột... tỏ tình với tôi! Lần đó, tôi hụt hẫng nhiều về anh. Tại sao, anh không cứ giả vờ làm anh của tôi thì có hay hơn không? Tôi lánh mặt anh hàng tháng trời .

Cuối cùng, anh đến cổng trường tìm tôi - ngỏ lời "xin lỗi" và xin được làm anh Hai như xưa - Tôi hỏi: "Thế tình cảm đó thật hay giả" - "Anh không hề nói dối nhỏ bao giờ. Nhưng nhỏ không chấp nhận, biết làm sao hơn. Thế gian này khối người yêu một mình, thêm anh nữa có sao .". "Thế thì liệu tình cảm anh em mình có còn như xưa ?". Anh cúi đầu im lặng. Tôi biết "người ta không thể giả vờ khi người ta có một trái tim biết nói".

Thời gian thoảng qua nhanh như một cái chớp mắt... Tôi ra trường. Nhà tôi có một mình tôi, mẹ không muốn cho tôi đi học xa .

Tôi buồn thật nhiều và bi quan hơn lúc nào hết. Và chính anh lại là người an ủi, mang đến niềm tin cho tôi, vào những lúc ấy . Trái tim chẳng là gỗ đá, tôi biết nghĩ về anh nhiều hơn lúc nào chẳng hay ...

Và cho đến khi những gì muốn giấu, anh đã không giấu được tôi . Tôi mất anh hay đúng hơn là tôi đành phụ anh. Biết làm sao khi trong tình cảm tôi là kẻ ích kỷ - tôi không muốn có người phụ nữ nào bước vào cuộc đời anh trước tôi . Và tôi cũng không muốn anh san sẻ tình cảm cho ai . Điều tôi biết quá muộn màng so với năm năm trời tôi quen anh. Giá như, tôi đừng quá tin anh... Giá như ...! Có phải qua mỗi bi kịch người ta thường: giá như ...

Tôi cố tạo vẻ bình thản để nói lời chia tay . Anh gục đầu . Có hay, tôi cũng quằn quại trong thương nhớ ngổn ngang...

Thời gian lại thoảng qua nhanh như một cái chớp mắt...! Có lẽ, anh đã quên tôi ?! "Ai biết yêu rồi cũng một thời biết nhớ và biết quên!".
(st)
manhbittet
manhbittet

Tổng số bài gửi : 646
Age : 34
Registration date : 17/12/2008

http://vn.myblog.yahoo.com/nguoiditimsao_2006/

Về Đầu Trang Go down

Những câu chuyện tình yêu Empty Re: Những câu chuyện tình yêu

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết